Bạn đang ở đây

Đánh rơi thương yêu

Tuấn hét lên như một con thú bị thương, đôi mắt anh vằn lên những tia giận dữ nhưng cũng đầy đau đớn. Tâm hồn anh từng bị tổn thương sâu sắc với một quá khứ đầy ám ảnh...
yêu thương
 
Nhưng rồi những lời bóng gió về sự thiếu chung thủy của vợ bay đến tai anh ngày càng nhiều. Và trong một lần đi công tác về sớm hơn dự định, Tuấn đau đớn phát hiện ra mình bị vợ “cắm sừng”. Nhưng lúc ấy con anh mới hơn 1 tuổi, anh không muốn nó phải lớn lên trong sự thiếu vắng tình thương của cha mẹ nên đã gạt bỏ tất cả để giữ lại tổ ấm cho con. Những tưởng sự bao dung của anh sẽ cứu vãn hôn nhân, đem người vợ lầm đường lạc lối trở về nhưng cô ta vẫn “ngựa quen đường cũ”. Thêm một lần niềm tin trong Tuấn sụp đổ khi anh bắt gặp những tin nhắn đầy âu yếm trong máy vợ với người đàn ông kia chưa kịp xóa vì anh đi công tác về đột xuất. Tuấn đặt bút kí vào đơn li hôn...

Tuấn đã khép cửa trái tim mình, không để cho bất kì người phụ nữ nào có cơ hội đến gần anh. Anh dồn hết tình yêu thương cho con, và sống trong tâm trạng hoài nghi, sợ hãi với một vết thương tưởng không bao giờ lành. Nhưng sự băng giá trong tâm hồn anh từ từ tan chảy khi anh gặp Lan. Cô cứ nhẹ nhàng đi vào cuộc sống của bố con anh bằng sự quan tâm và những việc làm nhỏ bé nhưng rất đỗi chân thành. Cô khiến trái tim đầy hận thù của anh sống lại những khao khát yêu thương. Anh đã cảnh giác, đã đề phòng nhưng cuối cùng vẫn bị cô “đánh gục”. Lan đã cho anh cảm giác an toàn, cảm giác muốn gắn bó, yêu thương, và điều quan trọng anh tin cô sẽ là người mẹ tốt của con mình.

Nhưng những gì hôm nay anh nhìn thấy là sao? Không lẽ ông trời đang bỡn cợt anh? Người vợ đầu ngoại tình với tình cũ, giờ anh lại bắt gặp người vợ thứ hai cũng lén lút gặp lại người cũ. Nhưng sao cô ta gặp Nam mà lại dẫn con gái anh đi cùng? Phải chăng vì từng bị tổn thương nên trái tim anh quá nhạy cảm và đầy hoài nghi? Không thể nào, vợ anh đã khóc mà, nhìn vẻ mặt cô ta rất đau khổ còn anh chàng kia thì như đang cầu khẩn van xin điều gì đó, van xin vợ anh quay lại với anh ta sao?

- Bố ơi, chết là như thế nào hả bố?
Giọng cô con gái vang lên sau lưng đưa Tuấn trở về thực tại.
- Sao con lại hỏi vớ vẩn thế?
- Hôm nay con thấy mẹ nói với bác Nam, có ai sắp chết ấy bố ạ nên mẹ mới khóc như thế...

Tuấn vụt chạy lên phòng. Lan đã đi từ lúc nào, chỉ có lá thư với nét chữ mềm mại xếp ngay ngắn trên bàn:
“Chồng thương yêu à,
Em hiểu trái tim anh đã từng đau đớn, nó vẫn chứa đầy sự hoài nghi và rất dễ bị tổn thương. Chính vì vậy anh đã nghi ngờ em, đã nổi giận mà không cho em cơ hội giải thích. Nhưng sự việc hôm nay không phải như anh nghĩ đâu, giữa em và Nam không có gì cả. Nếu em muốn làm điều gì khuất tất sau lưng anh sao em lại cho bé Ngân đi cùng? Chúng em chỉ vô tình gặp nhau khi em đang đưa con đi công viên chơi. Nam bị ung thư anh ạ, anh ấy không còn sống được bao lâu nữa. Vợ anh ấy đang mang thai nhưng sức khỏe không được tốt, nếu bị sốc có thể dẫn đến sảy thai. Anh ấy sợ mình không còn sống để được nhìn thấy con chào đời nhưng anh ấy không biết phải nói với vợ thế nào nên đã hỏi ý kiến em. Em đã không cầm được nước mắt trước hoàn cảnh thương tâm của Nam. Sự sống và cái chết trên cõi đời này sao mong manh đến thế? Em trân trọng từng giây phút mình được sống bên nhau. Đừng bao giờ để điều gì khiến chúng mình xa nhau, anh nhé!
Vợ của anh,
Ngọc Lan”
 
Tuấn lặng lẽ gấp lá thư lại, nỗi nghi ngờ nặng trĩu đã bứt khỏi lồng ngực anh. Cuộc đời vẫn còn đó bao số phận bất hạnh, còn anh, hạnh phúc đang có sao không biết nắm giữ?
Theo HPGĐ
people like INLOOK.VN fanpage