Bạn đang ở đây

HH Thu Thủy: ‘Biết tha thứ sẽ dễ sống hơn’

Cuộc hẹn bị dời lại sau 30 phút vì cơn mưa chiều bất ngờ đổ xuống. Khi tôi đến, Thu Thủy và những người bạn đã bàn xong kế hoạch cho chuyến đi Điện Biên sắp tới để chuẩn bị xây trường học cho các em nhỏ mồ côi. Khá thoải mái trong suốt cuộc trò chuyện, nhưng Thủy luôn nhắc "đấy là quan điểm của riêng tôi nhé", có lẽ cô ngại sẽ bị cho là "phát ngôn không cẩn trọng".

- Thời gian vừa rồi, báo chí nói nhiều đến mối quan hệ của "người thứ 3" trong các gia đình nghệ sĩ, cá nhân chị nhìn nhận chuyện này thế nào?

- Tôi cho rằng mỗi người có một câu chuyện,  một hoàn cảnh riêng, cuộc đời của mỗi người cũng là một số phận riêng và không thể đem hết tất cả những thước đo hay khung giá trị chung của xã hội để áp lên đối với mỗi người. Từ trước đến giờ, mọi chuyện xẩy ra với mọi người xung quanh mình, tôi đều có quan điểm như thế, nhất là trong chuyện tình cảm. Mình không ở trong hoàn cảnh của người khác, mình không thể đánh giá được hay đúng hơn mình không có quyền đánh giá.

- Đủ lý trí để không làm mình rơi vào trường hợp khó xử nhưng cảm giác "say nắng" thì chắc chị có từng trải qua?

- (Cười) Có, tôi nghĩ là chắc chắn ai cũng có một lần từng như vậy, tuy nhiên có người bị nhẹ nhàng, có người bị nặng hơn… thôi .

- Và chị đối diện với những phút giây mềm lòng ấy của mình thế nào? Có khó khăn để vượt qua không?

- Ai rơi vào tình trạng như thế cũng đều muốn thoát ra nhưng điều đó cũng sẽ là rất khó bởi khi thoát rồi thì ai cũng sẽ mất một số năng lượng mà càng tiêu hao năng lượng thì sẽ càng làm cho con người ta mệt mỏi hơn. Cách tốt nhất với tôi là nên ngồi xuống, để mọi chuyện bình lặng qua đi. Nó giống như khi người ta bị say nắng thật sự vậy, người ta sẽ không thể làm quá ngay lập tức một việc gì, ví dụ uống quá nhiều nước, lau những cái khăn quá lạnh… Sẽ không có một giải pháp nào ngay lập tức bằng cách mình ngồi nhìn lại và tự điều chỉnh vì chỉ có mình mới biết được mình thế nào, cần gì, muốn gì và phải làm gì.

 

 

- Thế chị có từng nhiều lần phải "ngồi xuống" như thế không?

- Thú thật tôi không nhớ hết, nhưng trạng thái lâng lâng mất cân bằng không kiểm soát được như thế thì cũng nhiều đấy (cười). Tôi nghĩ nó cũng chả liên quan đến việc mình có phải là người nghệ sĩ hay không vì mọi người cứ thường nói nghệ sĩ thường yếu đuối, lãng mạn này kia… nhưng tôi thì cho rằng vì mình là người quá nhạy cảm. Bên cạnh đó, xã hội ngày càng hiện đại nhưng cũng khiến con người dần trở nên vô cảm với nhau nhiều hơn thì đôi khi rơi vào trạng thái "say nắng" như vậy cũng là cần thiết chứ.

Tất nhiên là không nên để mọi việc quá xa dẫn đến mất cả lý trí nhưng cũng không nên tỉnh táo quá, nhất là trong tình cảm, đúng hơn là trong tình yêu. Tỉnh táo quá sẽ mất đi thi vị đúng nghĩa. Với tôi, tình yêu phải có chút gì bồng bềnh, lãng mạn… thậm chí là hơi khờ khạo. Tôi biết thậm chí nhiều người đôi khi còn không muốn tỉnh nữa chứ…(cười lớn).

- Xin lỗi chị vì câu hỏi này hơi tò mò, trong cuộc sống gia đình chị khi còn trọn vẹn, có bao giờ chị hoặc chồng cũ của chị rơi vào tình trạng "say nắng" như vậy chưa?

- Tôi xin phép giữ điều này làm bí mật của riêng mình, vì chuyện đã qua rồi thì tôi cũng không muốn nói lại. Một phần nữa vì cam kết của cả hai khi chia tay là không bao giờ nói chuyện đã qua và chuyện của gia đình trên báo.

- Chị có phải vật vã nhiều không sau mỗi cuộc tình của mình?

- Nhiều chứ, có những vết thương không bao giờ lành. Đặc biệt là có những chuyện có thể sẽ là duy nhất, là gì đó rất thú vị mà mình không bao giờ có lại được nữa. Nhưng những gì đã qua đi rồi, tôi sẽ không tiếc bởi mình đã cố gắng hết sức rồi. Thế nhưng cũng có những lúc tôi bị rơi vào tình trạng mất phương hướng, mất đi năng lượng sống… Và để vượt qua, tôi học cách chấp nhận. Thay vì cứ buồn bã, nghĩ đến chuyện trả thù hay làm gì đó thì có nhiều cách, mình chấp nhận thiệt thòi, đau đớn, biết tha thứ… tất cả đều là cách để mình có thể tự giúp mình có thêm năng lượng để sống. Rồi mình sẽ có những tình cảm khác tốt đẹp hơn…..

- Chị có hay phải dùng đến 2 chữ "tha thứ" với mọi người xung quanh mình không?

- Càng ngày tôi càng nhận ra điều đó là cần thiết. Tôi nhận thấy phụ nữ đến một lứa tuổi nào đó, càng biết cách tha thứ mình càng dễ sống hơn. Phụ nữ luôn có sẵn trong mình lòng đố kỵ, sự ganh đua, ích kỷ… gánh mãi điều này trong cuộc sống, cũng mệt mỏi lắm.

 

 

- Vậy đấy có phải là tính xấu nhất của phụ nữ không, theo chị?

- Tôi nghĩ những điều đó làm khổ đàn bà thì đúng hơn chứ cũng không phải là xấu. Nếu không có những ganh đua, bon chen… nó sẽ không thúc đẩy xã hội phát triển bởi nó là một phần tất yếu của cuộc sống rồi. Nhưng tất cả những điều đó, nếu không vượt qua được, mình sẽ là một người rất cô độc, vì lúc nào cũng thấy không hài lòng với bản thân mình. Biết tha thứ để cái Tâm thấy nhẹ nhõm… con người ta sẽ hạnh phúc hơn.

- Xin cảm ơn chị về cuộc trò chuyện này!

 

Theo Phụ Nữ Ngày Nay

people like INLOOK.VN fanpage